Tổng hợp thơ Xuân Diệu về tình yêu đôi lứa, lãng mạn nhất
1. Yêu
Yêu, là chết ở trong lòng một ít, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu? Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu; Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt, Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu, Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu! - Yêu, là chết ở trong lòng một ít.Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt, Những người si theo dõi dấu chân yêu; Và cảnh đời là sa mạc cô liêu. Và tình ái là sợi dây vấn vít. Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
2. Dại khờ
Người ta khổ vì thương không phải cách, Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người. Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi, Người ta khổ vì xin không phải chỗ.Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó! Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương. Vì thả lòng không kiềm chế dây cương, Người ta khổ vì lui không được nữa.Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa; Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy; Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây, Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.Người ta khổ vì cố chen ngõ chật, Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào. Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao, Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.
3. Vì sao
Bữa trước, giêng hai dưới nắng đào, Nhìn tôi cô muốn hỏi “vì sao?” Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp Một thoáng cười yêu thoả khát khao.- Vì sao giáp mặt buổi đầu tiên, Tôi đã đày thân giữa xứ phiền, Không thể vô tình qua trước cửa, Biết rằng gặp gỡ đã vô ...
3. Đợi mùa thu tới
Tặng Nhất LinhRặng liễu đìu hiu đứng chịu tang, Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng: Đây mùa thu tới - mùa thu tới Với áo mơ phai dệt lá vàng.Hơn một loài hoa đã rụng cành Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh; Những luồng run rẩy rung rinh lá… Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ… Non xa khởi sự nhạt sương mờ… Đã nghe rét mướt luồn trong gió… Đã vắng người sang những chuyến đò…Mây vẩn từng không, chim bay đi. Khí trời u uất hận chia ly. Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
4. Vội vàng
Tặng Vũ Đình LiênTôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.Của ong bướm này đây tuần tháng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si. Và này ...
5. Anh đã giết em
Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anh Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao? Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt Tim an...
6. Anh là người bạc bẽo
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo, Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay Mới hôm kia tình tự đến mê say Sang bữa nay anh làm như mất hết Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt, Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao? Anh không chắt chiu dành dụm tí nào, Là đất xấu hạt gieo không nảy nở Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ Giận hờn như anh chẳng được em yêu Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo.
7. Biết tạc đâu ra em của anh?
Đôi ta dừng. Em đi vào lối cỏ Anh nhìn theo dáng nhỏ bước xa dần Anh thuộc tay em, anh thuộc bàn chân Em như từ trong anh bước ra đường cái…Anh thuộc mắt em, anh thuộc tóc em Anh như vỏ mà em là ruột quả Ôi một trái luôn chia làm hai nửa Mỗi lúc em về...
8. Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây…
Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây, Ta mời trời dự đất vui lây. Trải hàng cây cả xăm xăm biếc, Lượn khúc đường non thắm thắm hây.Cá bạc thung thăng lội dưới dòng, Bỗng con chiền chiện hót từng không; Sớm nay ta đã ra ngoài nội, Mở tiệc tâm hồn đãi núi sông.Bữa tiệc đôi ta mới mẻ hoài, Thêm màu lên cả sắc hoa tươi. Nghe say tiếng nói người trên bến, Say bước người đi chợ sớm mai.Bữa tiệc đôi ta sao lấp lánh, Bởi vì đôi mắt em đen nhánh, Hàng mi chớp chớp ánh dương tung, Lá cỏ, hạt sương đều mọc cánh…
9. Có em
Có em tồn tại trên đời Cho anh còn được có người để yêu, Thế thôi, thôi thế cũng nhiều Em ơi! Quấn quít mai chiều được đâu.Những gì cao đẹp thẳm sâu Anh cho em hết, lòng đau còn gì. Chỉ còn cái bóng anh đi. Cái gan cái ruột tình si khoét rồi!Có em trên cõi đời này Còn là hạnh phúc vui vầy cho anh. Em ơi! Khoẻ mạnh tốt lành Ấm êm, vui đẹp, cho anh khỏi buồn.
10. Bức tượng
Em đến thăm anh trên đôi dép cao su Em đã vào nhà mà anh còn thấy bóng em in trên trời rộngKhuôn mặt nhìn nghiêng dáng mũi cao Bấy lâu trong nhớ đẹp làm saoAnh đã gặp em ở một bến đò Thương nhớ bao la - trên dòng sông vắng Phong cảnh đã vào chiều, tr...
11. Chén nước
Em cho anh chén nước, Anh biến thành rượu nho Rượu triền miên mộng ước Rượu nồng nàn thơm tho.Cái men trong mắt em Anh để vào chén nước; Hương hơi thở của mình Đã hoá thành rượu chuốc.Anh thêm vào chén nước Rượu cất của hồn anh, Rượu cười sao lấp lánh Như ánh mắt trời xanh.Ôi! Chén rượu ân tình Từ bình minh sự sống Rót mãi tới vô cùng Của cuộc đời lồng lộng.Anh lại nâng chén nước Mời em nhắp môi cho Em ơi, đừng uống hết Kẻo say chết bây giờ.Sài Gòn - Mĩ Tho 17-8-1975
12. Dỗi
Mặt trăng anh trả cho trời Vườn hoa anh trả cho người tới thăm Hồ Tây chiều ấy mưa dầm Anh xin trả lại cho năm tháng dàiNhìn em trong phút giây thôi Mà anh đã ngỡ đất trời buồn tênh Cõi đời anh thấy nhạt thênh Tưởng anh không được cùng em chung nhìn.
13. Đa tình
Nghìn buổi sáng, bình minh xe chỉ thắm Đem lòng tôi ràng rịt với xuân tươi. Thuở xưa kia là con của mặt trời, Tôi có lửa ở trong mình nắng đọng.Đời muốn chữa cho tôi lành bệnh sống, Đem tuyết sương lời lẽ buốt vào gan; Tuyết sương mòn, băng giá phải ...
14. Nằm đêm anh cứ thương em
Nằm đêm anh cứ thương em Rơi nghiêng nước mắt một đêm gối nằm Thế này cho hết trăm năm Đến muôn năm vẫn âm thầm thương em.
15. Nhớ nhỏ đôi tay
Nhớ em, nhớ nhỏ đôi tay Hơi hương nhớ dịu, lông mày nhớ thanh. Mắt trong, anh nhớ long lanh, Hàm răng, anh lại nhớ anh hay nhìn.
16. Trách em
Em không có gì đáng trách Nhưng anh muốn trách em Trách bởi sao yêu mến Rồi lại đến yêu thêm.Trách: sao anh nhớ em Đến nỗi hồn xẻ nửa, Trách: sao em đi rồi Anh như ngồi trên lửa.Trách chiếc răng nho nhỏ Bên một khóe môi cười. Anh trách nhiều em đó Đôi mắt đen, em ơi.Thương em sợ trễ tàu Quên trái cam để lại. Giận anh tối hôm qua Phải viết bài, thức mãi.Thương em đi vội vã Tem không kịp mua dành Về làng xa bưu điện Là chậm thư cho anh.Anh còn muốn trách em Bỗng gió mùa đông bắc Em đi chăn mỏng manh Chợt trên đường công tác.Anh vừa thương vừa trách Càng trách lại càng thương Tìm theo anh xa cách, Lòng anh đi giữa đường…
17. Vợ chuẩn bị hành trang cho chồng vào hoả tuyến
Em choàng lưới mũ cho anh, Áo anh em nhuộm màu xanh lá rừng Chiếc ba lô cũ đã dùng, Tay em khéo léo chữa từng đường kim; Gọn gàng túi buộc gạo đem; Muốn hôn nghìn bận tay em đậm đàAnh đi công tác đường xa Những nơi bom đạn hay là hiểm nguy Có tình em dõi theo đi Ấm trên trăm dặm sợ gì chông gai Hang chẳng thẳm, núi không dài Một người chiến đấu với hai tâm hồnTrên đường mát bóng chiều hôm Nhớ em anh lại bước dồn thêm nhanh Lá cây cài mũ nhớ mình Khoác ba lô lại đeo tình trên vai Khải hoàn hát khúc ngày mai Có em rực rỡ tươi hoài bên anh.
18. Hẹn hò
Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ: “Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều. Em bằng lòng cho anh được phép yêu; Anh sung sướng với chút tình vụn ấy”.Em đáp lại: “Nói gì đau đớn vậy! Vừa gặp anh, em cũng đã mến rồi. Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi; Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?”Lời nói ấy về sau đem gió sóng Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi; Anh tưởng em là của anh rồi, Em mắc nợ, anh đòi em cho được.Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước! Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu! Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau, Em ác quá! Lòng anh như tự xé…
19. Biệt ly êm ái
Tặng Nguyễn Xuân KhoátChúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu, Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu.Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút. Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút…Người lặng im, và tôi nói bâng quơ, Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ.Một bài thơ mênh mông như vũ trụ, Đầy khói hương xưa, tràn ân ái cũ.Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu, Tay trong tay, đầu tựa sát bên đầu.Tình Yêu bảo: “thôi các ngươi đừng khóc, Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc”.Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau, Hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim đau.
20. Tương tư, chiều…
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từng đo...
21. Với bàn tay ấy…
Tặng Huy CậnVới bàn tay ấy ở trong tay, Tôi đã nguôi quên hận tháng ngày, Một tối trăng cao gieo mộng tưởng Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay.- Một tối bầu trời đắm sắc mây, Cây tìm nghiêng xuống nhánh hoa gầy, Hoa nghiêng xuống cỏ, trong khi cỏ, Nghiêng xuống làn rêu, một tối đây.Những lời huyền bí toả lên trăng, Những ý bao la rủ xuống trần, Những tiếng ân tình hoa bảo gió, Gió đào thỏ thẻ bảo hoa xuân.Bóng chiều đi vụt. Bỗng, đêm nay, Tôi lại đa mang hận tháng ngày. Dưới ánh trăng cười, tôi kiếm mãi Dấu bàn tay ấy ở trên tay.
22. Đơn sơ
Tặng Nguyễn Gia TríEm nói trong thư: “Mấy bữa rày, Sao mà bươm bướm cứ đua bay; Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ! Em gọi thầm anh suốt cả ngày.Ngoài ấy vui không, anh của em? Trong này đã có nắng vàng êm: Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa, Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.Mùa xuân khó chịu quá đi thôi! Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi, Chim hót xui em nghe quạnh quẽ: - Hay là anh đã bỏ em rồi?Ồ! mới nghiêng mình xem nước trong, Vui mừng em thấy má em hồng…” Em tôi ăn nói vô duyên quá! Em đốt lòng anh, em biết không?
23. Hoa nở để mà tàn
Hoa nở để mà tàn; Trăng tròn để mà khuyết; Bèo hợp để chia tan; Người gần để ly biệt. Hoa thu không nắng cũng phai màu; Trên mặt người kia in nét đau.
24. Muộn màng
Anh biết yêu em đã muộn màng, Nhưng mà ai cưỡng được tình thương! Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc, Anh chỉ xin về một chút hương.Một chút hương phai của ái tình Mà em không thể gửi cùng anh; Để lòng ướp với tình phai ấy, Anh tưởng từ đây bớt một mình....
25. Thở than
Tôi là một kẻ điên cuồng Yêu những ái tình ngây dại. Tôi cứ bắt lòng tôi đau đớn mãi, Đau vô duyên, đau không để làm gì. Ôi! tình si Không có một giờ yên ổn!Nếu bỏ được trải lòng cho gió cuốn, Đem vứt đi, như là trái chua cay! Nếu một chiều có thể rải tung bay Tất cả linh hồn thổn thức! Nhưng mỗi lần đưa tay lên nén ngực, Lại nghe tình nhiều hơn số ngón tay Với mi kia, mắt nọ, với môi này, Với chuỗi tên người liên tiếp…Yêu với mến! mến và yêu! tiếng điệp Của khúc ca nào vừa cắt, vừa say? Lòng tôi lạnh lẽo, đêm nay, Theo một con đường mấy nẻo.Và đêm nay, lòng tôi lạnh lẽo… Như sáng trăng trên mặt nước thu lờ. Tôi là một kẻ bơ vơ Yêu những ái tình quạnh quẽ.
26. Bên ấy bên này
Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp Như túp nhà không bốn vách xiêu; Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc Mưa đưa ta đến bến Đìu hiu.Em ở bên mình; ta ngó say, Song le bên ấy với bên này Cũng xa như những bờ xa cách, Không có thuyền qua, không cánh bay.Ta thấy em xinh, khẽ lắc đầu. Bởi vì ta có được em đâu! Tay kia sẽ ấp nhiều tay khác, Môi ấy vì ai sẽ đượm mầu.Họ sẽ ôm em với cánh tay; Và em yêu họ đến muôn ngày; Thôi rồi! Em chẳng thờ ơ nữa Như đối cùng ta tự bấy nay;- Như đối cùng ta giữa cảnh mưa Mà lòng không hiểu, trán bơ vơ, Không tăng âu yếm trong câu nói, Trong mắt còn nguyên vẻ hững hờ.
27. Dối trá
Tặng Lương Xuân NhịNói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan? Tất cả tôi run rẩy tựa dây đàn Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kỹ, Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ. Vâng, nói chi để khêu lại nguồn sầu Tôi ngỡ đã cạn hẳn trong...
28. Buồn trăng
Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ; Thương ai không biết, đứng buồn trăng. Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió, Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa, Bao giờ viễn vọng đến bây giờ. Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc; Đêm ngọc tê ngời men với tơ…Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời. Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi. Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết, Trong suốt không gian, tịch mịch đời.Gió nọ mà bay lên nguyệt kia Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa. Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ, Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.
29. Gửi hương cho gió
Biết bao hoa đẹp trong rừng thẳm Đem gửi hương cho gió phũ phàng! Mất một đời thơm trong kẽ núi, Không người du tử đến nhằm hang!Hoa ngỡ đem hương gửi gió kiều, Là truyền tin thắm gọi tình yêu. Song le hoa đợi càng thêm tủi: Gió mặc hồn hương nhạt với chiều.Tản mác phương ngàn lạc gió câm, Dưới rừng hương đẹp chẳng tri âm; Tên rừng hoa đẹp rơi trên đá, Lặng lẽ hoàng hôn phủ bước thầm.Tình yêu muôn thủa vẫn là hương; Biết mấy dòng thơm mở giữa đường, Đã mất tình yêu trong gió rủi, Không người thấu rõ đến nguồn thương!Thiên hạ vô tình nhận ước mơ, Nhận rồi không hiểu mộng và thơ… Người si muôn kiếp là hoa núi, Uổng nhuỵ lòng tươi tặng khách hờ!
30. Những kẻ đợi chờ
Hỡi các anh đi dáng hững hờ, Đầu cao, tóc ngược, mắt theo mơ, Để dành một phút thương ai với! Ôi! biết bao nhiêu kẻ đợi chờ.Họ chưa hề đẹp; lúc xuân sang Đem sắc, đem duyên điểm mọi nàng, Đôi chút hồng đào lên má nở, Rồi thôi; - họ chẳng dám nhìn gươn...
31. Bá Nha, Trương Chi
Anh là người thuyền chài Trương Chi Trong trái tim mang em đọng lại. Anh là người gảy đàn Bá Nha Đã đặt em thành khúc nhạc ca.Khúc ca khi nắng và khi gió Lúc nhặt khoan và lúc lặng im; Mang em ngày thắm và đêm biếc Trong trái tim - nhưng vẫn còn tìm…Ngọn sáo anh vừa chuốt trong lau, Lắng nghe ngọn sáo tiếng vi vu… Bức hình anh mới in trong dạ, Xem thử bức hình trong như châu…Một chiếc thuyền bồng đi lại đi Anh là người thuyền chài Trương ChiMột khúc mê đời ca lại ca Anh là người gảy đàn Bá Nha.
32. Ước chi…
Ước chi không phải là xa, Sớm mai tung cánh cửa đà thấy em Cười làm trái đất đẹp thêm, Chân qua trăm dặm còn nhem bụi đường.Ước phòng anh ngát mến thương, Ngừng trang sách mở, nghe hương tâm tình; Nhìn gương ta bỗng thấy mình, Đôi ta bóng chuyện với hình bên vai.Ước em như nước, như trời Dù nơi đâu cũng bên người, thuỷ chung. Một tuần công việc tạm xong, Cầm tay chủ nhật hoà trong phố người.4-1961
33. Anh đến thăm em
Được nhìn thấy em, anh chở em về trong mắt Anh đưa em về trên đường ca hát Một mình anh đi, với mắt của em, Anh đã đem về đôi mắt của em.Anh băng đường cái, anh trải cánh đồng. Anh qua nhà của buổi chiều rét mướt Anh qua rộng rãi nhà của mùa đông, Hỏi...
34. Chưa hiểu
Trên trời, dưới đất, ở giữa loài người, Anh vẫn chưa hiểu từ đâu đưa lại Một con người Tên là em, hay tên là thế giới, Tên là em, hay tên gọi chân trời…Anh vẫn chưa hiểu tự đâu mẹ cha Một ông đồ nghèo, một người thợ mộc, Một bà nội trợ, một bác gái cày Đã sinh chúng ta để thành hoà hợp Đôi cây trong vườn, một cặp chim bay…Anh vẫn chưa hiểu vì đâu, tại sao Như đánh que diêm bỗng xoè trận lửa, Như tay ẩy cửa bỗng loá trăng ngà, Trong tháng ngày, có một ngày gặp gỡ, Ta đụng vào đâu, mà đổ xuống cả rừng hoa… Một con người, điệp khúc của bài ca…- Anh có cảm tưởng như là em hiểu.24-6-1961
35. Mưa
Lâm râm mưa chuyện trên cành, Thì thầm lá nói trong mành nước xe. Phòng anh nghe tiếng mưa đi, Em xa - chẳng hiểu làm chi giờ này.Khí đêm man mát qua tay, Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè. Ve im, lặng vắng tứ bề: Em xa - mưa có bay về chốn em?Hơn là nhắn cá gửi chim, Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người. Thôi em nghỉ việc, khuya rồi; Chăn mưa em đắp cùng trời - với anh.5-1961
36. Những suối trời
Em có yêu không những suối trời Trong con chiền chiện líu lo hoài, Mình ném thia lia lên khoảng biếc, Tiếng ca thanh, lọc cả đồng vui?Em có yêu không trên mái gianh Tiếng chim se sẻ gảy đàn tranh; Có yêu cu đất gù trưa nắng, Và tiếng cò kêu qua lúa xanh?Anh kể em nghe những chuyện chim Trên trời; chuyện những cánh bay tìm… Con chim đẹp nhất và yêu nhất Đang đậu trên vai anh, đó em.6-6-1961
37. Tình yêu san sẻ
I - VUILà hoa, là nụ, hay là cành Là cả mùa xuân em tặng anh. Ôi những lá sương ôm lóng lánh Tay em đưa đến với ngày xanh.Phải chăng chim, gió mới qua đèo, Hay suối, hay thông đang hoạ reo? Nghe bước mầm đi như tiếng nhạc Cũng vì muôn vạn hạt em gieo....
38. Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em…
Hoa đẹp là hoa nhìn với mắt em Cửa sổ là khung có hình em ở giữa Tách nước - là ngón tay em cầm Quyển sách chao đèn là bóng em đọc mở…Đường nhựa là đường in dấu vạn chân, Duy có một dấu chân - em yêu dấu. Tàu điện là tàu một đêm anh tiễn em đi. Em có nhớ một buổi chiều ta dạo trong sân Văn Miếu?Vũ trụ là chốn anh được gặp em Thời gian là nơi anh với em sinh cùng thời đại. Em ơi! Em đã mở cho anh Cánh cửa vô cùng xin chớ bao giờ khép lại.Đêm 10-1-1962
39. Uống xong lại khát…
Uống xong lại khát, là tình; Gặp rồi lại nhớ, là mình của ta. Dù cho ngày tháng trôi qua, Mến yêu không thể thành ra hôm nào. Nắng mưa lớp lớp khơi trào Trăm sông nghìn suối đổ vào lòng anh!1-1-1962
40. Tình yêu muốn hoá vô biên…
Tình yêu muốn hoá vô biên, Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm. Kể từ khi có trái tim, Những đôi người vẫn triền miên với đời.Đó là như thế, em ơi, Hai ta có sống trên đời mãi đâu; Nhưng từ may mắn yêu nhau, Đôi tim gắn với dài lâu triệu người.Nhận thêm thắm đất xanh trời, Lại cho trời đất rạng ngời ngày đêm; Của đời ta nhận ấm êm, Hồn trao âu yếm ta thêm nặng đời.Vô biên là của đất trời, Chờ vô biên của con người tạo ra. Dẫu rằng hữu hạn đôi ta, Yêu đương một thuở thành ca muôn đời.12-12-1961
41. Hoa nở sớm
Hoa chẳng chờ em, nở sớm hơn, Một vùng xao xuyến dạ lan hương. Bỗng đêm ngào ngạt qua khung cửa, Ấy dạ lan hoa hội giữa vườn.Từ khi hoa trổ những chùm xinh, Trong ý thương yêu đã để dành Nghĩ đến em về, hoa độ nở Vì em, hương đượm cả mi thanh.Mấy ngày đông ấm giục hoa sinh, Đêm đến tin hương bỗng giật mình! Như sóng ngạt ngào từng đợt một, Dạ lan kỳ ảo thấm năm canh.Muốn cầm hương quý, đợi em anh, Anh cất hoa hương giữa ái tình. Muôn vạn hương triều thơm tựa biển, Em về trở lại giữa hồn anh.
42. Anh nhớ thương ai
“Anh nhớ thương ai, đôi mắt lim dim” Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em.Ngó lên trời đẹp muốn xem, Hồ dâng sắc nước, trăng đem ánh ngà. Trúc thanh trúc cũng la đà, Gió hương dường đã chan hoà trong đêm.Anh nhớ thương em, anh nhớ thương em.Tiếng còn đồng vọng xa êm, Bóng hình còn giữa trái tim vọng hoài. Trông ra nhưng chẳng thấy người, Tẻ hơi trà nước, nhạt mùi thuốc diêm.Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em.Nhớ người, thương mặt nhớ thêm; Chiều trong vắt chuyển thành đêm mịn màng, Sang mai, lại đến chiều vàng; Xuân đầy mặt đất, thu ngang bức rèm.Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em…9-1961
43. Tương tư, chiều
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từng đo...
44. Ngút ngàn
Khi nỗi yêu thương quá nặng tràn, Tiếng reo có lúc giả lời than… Tình yêu những lúc mênh mông quá, Như hắt hiu xa - bởi ngút ngàn!
45. Quả trứng và lòng đỏ
Có em, nên mới là anh; Có em, anh mới hai mình giàu thêm. Thêm mình, vì có thêm em; Mình thêm em nữa, cho nên thật mình.Em là hoa thắm lá xanh, Anh như đất ủ muốn thành mùa xuân; Mang em trong dạ như mầm, Ngày đi suy nghĩ, đêm nằm mến thương.Thời gian hoá sợi tơ trường, Vì em quay sợi, anh vương vấn hoài. - Anh như quả trứng tươi ngời, Em là lòng đỏ bồi hồi của anh!8-1960
46. Mặt người thương
Muốn vẽ mà chơi, vẽ được nào Nguyễn Công TrứThơ chẳng nên câu, bút cũng thường, Vẽ sao cho được mặt người thương! Hữu hình gắn bó là xương thịt, Lại cả vô hình tựa gió, hương.Anh tưởng như anh thuộc mặt người, Ôi ngôi sao nhỏ chiếu trong ngời! Khi gần đã thấy thành vô hạn, Nay cách xa nên hiện giữa trời.Sao đã nhập tâm mà chửa thuộc, Ôm như hoa đỏ - giữa lòng ta! Em như đời sống sinh, sinh mãi Đời cũng như em bất tận mà.27-8-1961
50. Tình trai
Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine, Hai chàng thi sĩ choáng hơi men, Say thơ xa lạ, mê tình bạn, Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quen.Những bước song song xéo dặm trường, Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương, Họ đi, tay yếu trong tay mạnh, Nghe hát ân tình giữa gió sương.Kể chi chuyện trước với ngày sau; Quên gió môi son với áo màu; Thây kệ thiên đường và địa ngục! Không hề mặc cả, họ yêu nhau.
51. Thơ tình mùa xuân
Mùa xuân về trong tiếng ca chim, Trên nước xanh sông, trong liễu rèm. Chưa hái được hoa mang tặng em Nên một cành thơ em tạm đem.Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt, Những ống khói cao bèn nhận trước. Ruộng xanh đã cấy đến châi trời Lóng lánh mạ soi mình ...
52. Sao em lại như thế
Sao em lại như thế - Em, em là mặt bể, Em, em là đỉnh non Xanh chót vót chon von…Em cho tình yêu dấu Anh đựng hết tâm hồn Anh đựng tràn da thịt, Vẫn hãy còn vô biên.Sao em lại như thế - Em là chùm hoa cam Muốt cánh và vàng nhị Ngây ngất dạ vì thơm…Khi mắt em êm nhìn Chiếu muôn nghìn thân thiết, Anh muốn làm muôn việc Nâng cả cuộc đời lên…Sao em lại như thế - Em là viên muối bể Khiến đậm bữa cơm đời.Em là cánh của người, Em sao em như thế -14-1-1962
53. Tình yêu muốn hoá vô biên…
Tình yêu muốn hoá vô biên, Một ngày yêu, muốn kết liền ngàn năm. Kể từ khi có trái tim, Những đôi người vẫn triền miên với đời.Đó là như thế, em ơi, Hai ta có sống trên đời mãi đâu; Nhưng từ may mắn yêu nhau, Đôi tim gắn với dài lâu triệu người.Nhận thêm thắm đất xanh trời, Lại cho trời đất rạng ngời ngày đêm; Của đời ta nhận ấm êm, Hồn trao âu yếm ta thêm nặng đời.Vô biên là của đất trời, Chờ vô biên của con người tạo ra. Dẫu rằng hữu hạn đôi ta, Yêu đương một thuở thành ca muôn đời.12-12-1961
54. Anh nhớ thương ai
“Anh nhớ thương ai, đôi mắt lim dim” Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em.Ngó lên trời đẹp muốn xem, Hồ dâng sắc nước, trăng đem ánh ngà. Trúc thanh trúc cũng la đà, Gió hương dường đã chan hoà trong đêm.Anh nhớ thương em, anh nhớ thương em.Tiếng còn đồng vọng xa êm, Bóng hình còn giữa trái tim vọng hoài. Trông ra nhưng chẳng thấy người, Tẻ hơi trà nước, nhạt mùi thuốc diêm.Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em.Nhớ người, thương mặt nhớ thêm; Chiều trong vắt chuyển thành đêm mịn màng, Sang mai, lại đến chiều vàng; Xuân đầy mặt đất, thu ngang bức rèm.Anh nhớ thương ai, anh nhớ thương em…9-1961
55. Tình thứ nhất
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất, Anh cho em, kèm với một lá thơ. Em không lấy, và tình anh đã mất. Tình đã cho không lấy lại bao giờ.Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo; Tình thì buồn như tất cả chia ly. Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo; Mãi trăm ...
56. Tặng bạn bây giờ
Ta biết ngày mai em có vợ, Đi làm hai bữa, tối về thăm. Cơm xong, chén nước chờ bên cạnh Em bế thằng con được mấy năm.Chỉ mấy năm thôi, đủ phận chồng, Chàng trai tơ mởn đã thành ông. Không còn mộng dễ ngày tươi trẻ, Mắt sáng phai rồi, má hóp không.Ta cũng như em hết trẻ rồi, Nhưng lòng ta vẫn hát không thôi. Xuân ta đã cất trong thơ phú, Tuổi trẻ trong thơ thắm với đời.Em ngồi trông vợ, thấy nàng tiên Là một người thôi, mộng hão huyền! Ta bước bên đường kêu gọi mãi, Nhớ người bạn cũ thuở anh niên.Em nghe tê tái dưới hàng mi, Tiếc thuở say nồng, nhớ bạn si. Khép mắt buồn xa, em sẽ bảo: - Có chàng Xuân Diệu, thuở xưa kia…
57. Đời anh em đã đi qua…
Đời anh em đã đi qua, Sáng thơm như một luồng hoa giữa đời. Hiểu làm sao hết, em ơi, Bốn năm kỳ diệu đất trời nhờ em. Ngôi nhà, cánh cổng, trái tim, Khóm cây, con mắt ngày đêm đón mừng.Em đi, anh ngóng trông chừng; Anh về, miệng đã gọi lừng: em ơi! Bữ...
58. Khung cửa sổ
Anh có nhà có cửa, Nhưng không vợ không con, Sợ cái bếp không lửa, Sợ cái cửa không đèn.Những đêm đi xa về, Tận xa nhìn cửa đóng, Không ánh sáng đón mình, Không có ai trông ngóng.Từ khi em đến anh, Cửa sổ ánh đèn xanh. Xa xa anh thấy sáng, Trong đêm khung cửa lành.Biết có em trong phòng Viết bài hay đọc sách, Như trong bếp nấu cơm Có lửa hồng tí tách.Ôi cái khung cửa sổ, Em thường đứng nhìn ra: Em là sao của cửa, Em là hồn của nhà.Giờ nghĩ chuyện em đi, Anh sợ khung cửa sổ, Sợ những lúc xa về, Không thấy đèn sáng cửa.Ôi cái khung cửa sổ, Của kiếp anh, đời anh! Tay em không đến mở, Thôi còn gì tươi xanh?
Kết luận
Xuân Diệu là danh tác gắn liền với những bài thơ về tình yêu đôi lứa. Cạnh đó, trong hàng loạt các tác phẩm tiêu biểu của Xuân Diệu, không ít những dòng thơ thể hiện tình yêu thiên nhiên, đất nước, quê hương, yêu con người.Những dòng thơ Xuân Diệu về tình yêu đã chạm đến cảm xúc của không ít độc giả thời bấy giờ. Đến ngày nay, những dòng thơ của ông hoàng thơ tình vẫn thường được nhắc đến và không ít quan điểm của ông trong tình yêu cũng được độc giả tôn vinh đến hiện tại.
Bạn đã thích câu chuyện này ?
Hãy chia sẻ bằng cách nhấn vào nút bên trên
Truy cập trang web của chúng tôi và xem tất cả các bài viết khác!