Little girl in a small world

Nghề làm phi có yếu tố xuyên không, cung đấu, nữ cường, những yếu tố mà tôi cực kỳ thích. Vì thế tôi đương nhiên không bỏ qua bộ này. Tác phẩm có sự mới mẻ riêng, thu hút trong từng trang sách. Nó phản ánh một hậu cung rất thật, không hề hoa mỹ như nhiều tác phẩm khác vẫn thường hay phác họa.

11060847_783300388422996_8851672207421245930_n.png

Nữ chính Trang Lạc Yên vốn là một trưởng phòng PR của một công ty sữa, bị hãm hại nên xuyên về thân xác một phi tử đã thất sủng của Thánh Tuyên đế nước Cửu Châu. Là người hiện đại lại lý trí, Trang Lạc Yên biết nàng phải làm gì. Ở nơi gió tanh mưa máu, Hoàng đế là tất cả, nàng phải phục sủng. Không có ân sủng, nàng sẽ bị giẫm đạp, sẽ bị lãng quên trong ba nghìn mỹ nữ. Ngay từ trước khi bắt tay vào kế hoạch, Trang Lạc Yên hiểu cái gì gọi là trái tim đế vương. Cái thứ thâm tình ủy mị ấy một chút cũng không tồn tại ở nơi tường cao gió thốc này. Tôi đồng ý với nàng ấy. Đặc biệt với thể loại nam nhân như Phong Cẩn, chân tình càng không đáng nhắc đến. Sự lý trí một cách đáng sợ này rất kích thích. Nó giúp nàng thấu tỏ mọi việc, giữ được cái đầu lạnh để bày mưu tính kế. Một Trang Lạc Yên như thế, quả rất đáng khâm phục. Từ đầu đến cuối nàng vươn lên mà chưa hề rung động thực sự. Thâm tâm nàng vẫn luôn khinh thường Phong Cẩn. Người nàng yêu nhất chính là Phong Kỳ, con trai nàng, chứ không phải phụ thân nó. Trái tim nàng hẳn phải rất lạnh lẽo. Và tài nghệ diễn xuất của nàng phải gọi là siêu đẳng. Nếu ở thời hiện đại, nàng xứng đáng đạt Oscar. Chung chăn chung gối ngày đêm, ngọt ngào, hạnh phúc hay chua xót đều có đủ. Ấy vậy mà tất cả là diễn kịch. Tâm kế của nàng chưa ai thấu, mọi người đều mặc định nàng là dùng chân tình để níu kéo quân vương. Ai biết được đằng sau đó chỉ toàn mắng giận, phỉ nhổ? Nhiều lúc tôi thấy Phong Cẩn nhìn Trang Lạc Yên bằng ánh mắt kỳ lạ hay thăm dò nàng. Nhưng Trang Lạc Yên đâu phải nữ tử bình thường. Nàng thông minh biết phải làm gì. Nàng chưa hề lộ ra với bất kỳ ai. Họa chăng có Hồ Thải Huyên, vị Ninh phi xưa, là nhìn ra. Nàng ta đã từng cười đau xót, rằng Hoàng thượng đáng thương, rằng chân tình đâu có tồn tại.

10350425_754491984637170_6895074179649783755_n.png

Đứng đầu hậu cung là Hoàng hậu, song, không thể bỏ qua Hoàng đế, vị hoàng đế thích ai thì cưng chiều, chán rồi thì quên, dùng hậu cung cân bằng thế lực triều chính… Để quản lý tất cả mọi thứ, đế vương đương nhiên không phải bình thường. Tâm cơ của hắn phải đủ sâu, tầm mắt của hắn phải đủ rộng, trái tim của hắn phải đủ bao dung, chứa hết tất cả những thứ cần quan tâm. Vậy mà một Trang Lạc Yên đã có thể qua mặt hắn. Nàng bày ra bộ dạng hiền hòa, khoan dung với các vị phi tần và nô tài. Nàng diễn tình sâu ý đậm với Phong Cẩn. Nhưng thực tâm, nàng tranh đấu vì bản thân nàng. Đôi lúc, tôi tự hỏi, liệu nàng có mệt không? Mang hết bộ mặt này đến bộ mặt khác, không còn được là chính mình nữa, nàng có buồn không? Nàng thông minh có thừa, bao nhiêu người thất bại trước nàng mà nàng không hề liên quan trực tiếp. Nàng tạo cho mình một đường sống yên ổn qua ngày, giúp con nàng lên ngôi Thái tử. Về sau nàng sẽ là mẫu thân của Hoàng đế, cao cao tại thượng, nhưng lại không có đến một tình yêu đích thực. Xét một mặt, nàng có cuộc sống viên mãn. Chỉ là, nàng có từng hối hận? Tôi nghĩ về sau Trang Lạc Yên vẫn cứ tiếp tục như vậy. Thật thật giả giả lâu dần thành lẫn lộn, chẳng ai nhìn ra được đâu là ảo, đâu là thật. Thế cũng tốt. Nhiều lúc không vạch trần tất cả mới là cách hoàn hảo nhất.

10868184_803213273098374_3059134748185257636_n.png

Trang Lạc Yên còn là một người nhiều phúc khí. Ngay từ lần đầu xuyên không gặp Phong Cẩn ngoài vườn đào, nàng đã tạo được sự chú ý. Rồi lần lượt các sự việc như thai giả, Tôn dung hoa hãm hại nàng, Ninh phi muốn giết nàng, Thiến quý nhân bỏ độc vào đất…xảy ra. Nàng hưởng lợi khá nhiều. Người hầu là Thính Trúc, Vân Tịch hay Phúc Bảo đều tinh ý và khéo léo. Gia đình họ Trang lại biết thời thế, không vì con gái được sủng mà sinh kiêu. Họ vẫn khiêm tốn, cần mẫn. Đây là lý do Phong Cẩn ít lo ngại về gia thế của Trang Lạc Yên. Lý do chủ quan từ bản thân Trang Lạc Yên thì chắc chắn rồi. Tuy nhiên, lý do khách quan đến từ môi trường thì không thể bỏ qua.

Nữ giới thời hiện đại chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác với nữ tử cổ đại. Riêng về bản tính nam nhân, sự hiểu biết cũng khá hơn. Vì thế Trang Lạc Yên vạch ra được kế hoạch kín kẽ. Nói Trang Lạc Yên là người thấu hiểu nam nhân không hề sai. Từng cử chỉ câu nói đều có mục đích nhất định. Dạng nam nhân như Phong Cẩn là người thích ngược, thích phụ nữ nũng nịu, dựa vào mình. Hắn ta là vua nhưng cũng chỉ là nam nhân bình thường. Trang Lạc Yên đánh vào yếu điểm của hắn là có thể dần lấy được lòng tin. Ánh mắt ngập tràn tình ý, sự vương vấn khó quên, sự tự nhiên coi hắn như người chồng, sự mạnh dạn trên giường… chính là điểm khác biệt với các phi tần khác… Không quá cao ngạo nhưng không được dễ dãi, không quá ngu ngốc nhưng không quá thông minh, không quá hiền hòa nhưng không thể không để tâm,… Diện mạo Trang Lạc Yên trưng ra vô cùng hợp ý Phong Cẩn. Vì thế, một phi tử nhan sắc tầm tầm như nàng mới có chỗ đứng trong trái tim đế vương.

Ở bên Trang Lạc Yên, Phong Cẩn được thoải mái, được chiều chuộng nữ nhân, được làm đại thụ của nàng… Nói thật, Trang Lạc Yên nhờ mưu sâu kế hiểm dành được ân sủng của Phong Cẩn là bản lĩnh của nàng, nhưng Phong Cẩn góp phần không nhỏ trong việc này. Nàng là người hay diễn kế. Hắn ta cũng chẳng vừa. Nhiều lần hắn lợi dụng nàng hay các sự việc liên quan đến nàng để trấn áp Hoàng hậu hay giáng một thánh chỉ nào đó. Hai bên vừa diễn vừa đấu. Kha khá phân đoạn được nhắc đến khi hai người bên nhau có cảnh người này không thấy được tâm tình trong mắt người kia. Trang Lạc Yên vốn suy nghĩ thấu đáo, lòng vua như thế nào nàng xác định rõ ngay từ đầu. Ý định của hắn nàng không tìm hiểu, miễn là không ảnh hưởng đến nàng là được. Nàng cũng không quan tâm xem hắn với nàng có là thật lòng không, mà dù sao nàng vốn không tin có thứ tình cảm đó rồi. Phong Cẩn có biết hay hiểu tâm tư Trang Lạc Yên không? Dường như là không. Vì nàng vốn kín kẽ. Và có lẽ vì hắn chưa bao giờ tìm cách lột bỏ sự thật.

1604925_836826613070373_4363882935175361952_n.png

Mới đầu, tôi rất ghét Phong Cẩn, cho dù hắn là hình tượng chân thực về một vị vua ba ngàn giai nhân. Về sau tôi mới bới ghét đi một chút. Nhưng không có nghĩa là tôi thích hắn. Tôi suy nghĩ giống Trang Lạc Yên, loại nam nhân như thế này rất cặn bã, rất đê tiện. Luôn ra vẻ đa tình, mỗi bên một mỹ nữ, đến khi bạc tình thì tàn nhẫn hơn hết thảy. Hoàng đế có nữ tử một cách quá dễ dàng, lại có mới nới cũ. Nhiều khi mất đi rồi mới biết quý trọng. Phong Cẩn là như thế. Trang Lạc Yên giúp hắn tìm thấy yên bình, cho hắn sự thú vị, làm hắn lưu luyến không quên. Song, đến khi nàng bị ám hại, hắn mới sợ hãi sẽ mất nàng. Nếu có hỏi Phong Cẩn có yêu Trang Lạc Yên không, tôi sẽ trả lời là không. Tình cảm hắn dành cho nàng không phải là tình yêu sâu đậm. Nếu không hắn đã chẳng tiếp tục tuyển tú, tiếp tục thị tẩm… Nàng trong tim hắn có vị trí vô cùng quan trọng. Qua những việc hắn làm cho nàng, hắn coi trọng Phong Kỳ, “con quý nhờ mẹ”, hắn chiều chuộng nàng, quan tâm nàng,… có thể thấy hắn từ tò mò cái mới, sang lưu luyến, rồi sang thân thiết, yêu thương. Nhưng mà nói là tình yêu thì nghe hơi khiên cưỡng. Lúc hắn nghĩ nên cho nàng thêm ân sủng để thể hiện sự quyến luyến và bù đắp cho tình cảm nàng dành cho hắn, tôi khá khó chịu. Hóa ra hắn tốt với nàng chỉ do vậy. Chính hắn cũng chưa bao giờ nói là hắn yêu nàng. Chẳng phải hắn tưởng nàng thực sự yêu hắn nên từng thở dài rằng hắn không thể cho nàng cái nàng muốn hay sao?

10983433_766681153418253_1900407533661065756_n.png

Đây là lần đầu tiên tôi đọc một quyển ngôn tình mà nam nữ chính không yêu nhau. Hay nói đúng hơn là tình cảm giữa họ khá lập lờ, không rõ ràng. Trang Lạc Yên đóng kịch nên khó có thể phân biệt được, suy nghĩ thì không biết từ sau khi sinh con có gì thay đổi không. Phong Cẩn cũng vô cùng khó đoán. Trương Bồng Bồng của Thái tử phi thăng chức ký lý trí tỉnh táo giống Trang Lạc Yên, nhưng ít ra có thể khẳng định rằng nàng có tình cảm với Tề Thịnh và Tề Thịnh yêu nàng sâu sắc. Còn Phong Cẩn và Trang Lạc Yên như có mà như không…. Thực ra, nếu bỏ qua chi tiết diễn kịch của Trang Lạc Yên và sự không chung thủy của Phong Cẩn thì họ khá hạnh phúc, là một đôi đẹp. Trang Lạc Yên tốn nhiều tâm tư tình cảm lấy lòng Phong Cẩn, thêu túi thơm, nấu ăn, chờ hắn về cung, thưởng mai ngắm đào… Phong Cẩn không thích ăn đồ ngấy nhưng vẫn chịu ăn với nàng, mời cơ vũ đến biểu diễn cho nàng, làm đu và đào giả cho nàng ngắm, chơi thả diều với nàng, đọc truyện cổ tích để có thể kể cho thai nhi nghe, giận dữ khi nàng bị hại, che chở cho nàng trước những phi tần khác, vui mừng khi con của họ ra đời…. Cái Phong Cẩn cần là một người coi hắn như người chồng bình thường, yêu thương hắn, trao hắn cả trái tim. Còn Trang Lạc Yên thì mong muốn có một người chồng bảo vệ được nương tử và hài tử bình an. Họ cứ sống như thế, hư tình giả ý gì đều không còn quan trọng nữa. Ít ra, thời gian dần trôi, hình bóng đối phương vẫn mãi trong tim là được.

FB_IMG_1453822501484.jpg

Có hai loại phụ nữ trong hậu cung. Một loại trao cho bậc đế vương trái tim và tấm chân tình, mòn mỏi chờ đợi, như Từ chiêu dung, Thiến quý nhân… Loại thứ hai thì là vì gia tộc, như Thục quý phi, Hoàng hậu… Họ không phải là không rung động, song, họ biết nơi đây tình yêu chân thành không được chào đón. Tình tỉ muội còn có thể nhạt phai và chuyển sang đối đầu ngay sau của cung cấm này. Có mấy ai được như Trang Lạc Yên, ân sủng không dứt? Có mấy ai sống an ổn mà không vùi thân dưới mưu thâm kế hiểm? Hậu cung không đáng sợ, thứ đáng sợ nhất là lòng người. Con người ta sẽ cần một bộ não cực kỳ nhanh nhạy và tài trí để sống sót, vốn tranh đấu là không tránh khỏi rồi. Đọc tác phẩm này, ngoài việc hơi nuối tiếc cho mối tình thật thật giả giả, tôi thấy cảm khái cho cuộc đời vùi hoa dập liễu của nữ nhân chốn hậu cung.

10390999_797210697031965_626391391556067381_n.png

Tác giả viết rất tốt, rất chắc tay. Dưới ngòi bút tài hoa ấy, các nhân vật hiện lên sống động. Tính cách nhân vật có chiều sâu, logic. Các chi tiết diễn ra hợp tình hợp lý. Ít nhiều cũng để lại ấn tượng khó phai. Tuy tình yêu của Trang Lạc Yên và Phong Cẩn khiến người khác suy nghĩ nhiều, nhưng lại không bắt bẻ được. Triết lý trong tác phẩm khá nhiều. Những người thích nữ cường không nên bỏ qua.

Đây là một tác phẩm xuyên không cung đấu xuất sắc.

10806337_746386688781033_560656533507229957_n

P/S: Mới đọc xong Hướng dẫn xử lý “rác thải” có một Lâm Gia Mộc cực kỳ kiên cường thì lại gặp tiếp Trang Lạc Yên thông minh tuyệt đỉnh. Rất hợp ý một người mê nữ cường như tôi :))

Link nội dung: https://thietkethicongnoithat.edu.vn/nghe-lam-phi-a65677.html