Hình xăm có xấu không?
Văn hoá Việt Nam từ mấy thế kỷ gần đây vốn có cái nhìn không thiện cảm với hình xăm bởi định kiến nó dành cho phường thảo khấu. Nhưng kỳ thực, hình xăm bản thân nó không có gì xấu xa. Nó có ý nghĩa tốt đẹp hay ti tiện là do hoàn cảnh xã hội cụ thể và cái nhìn định kiến của chính chúng ta.

Mấy hôm trước, một cô phó hiệu trưởng đọc lời khai giảng trước sân trường trống trải. Bức ảnh chụp từ đằng sau để lộ một hình xăm nhỏ xíu trên gáy. Thật dễ hiểu khi có rất nhiều lời phê phán, nói rằng cô không trong sạch, không làm gương cho học sinh, giáo viên mà cũng xăm trổ thì dạy học sinh thế nào?
Tôi hiểu và hoàn toàn thông cảm với sự khắt khe ấy. Những lời chê trách như vậy hoàn toàn có thể thốt ra từ chính miệng mẹ hoặc chị gái tôi nếu như họ không chứng kiến chính con gái/em gái mình có hình xăm.
Chúng ta đang trong một giai đoạn chuyển tiếp văn hoá. Đó là khi những thói quen cũ mới có cơ hội va chạm, những tầng ý nghĩa cũ mới có cơ hội đối mặt, những định kiến và tư tưởng cũ mới có cơ hội trao đổi, và những con người của thế hệ cũ mới có cơ hội lắng nghe nhau.
Chính vì thế, tôi chia sẻ câu chuyện riêng để những người coi hình xăm là biểu tượng của suy đồi có thêm một cơ hội cân nhắc về định kiến của bản thân. Mỗi hình xăm, biết đâu, đằng sau nó là bao chắt chiu gửi gắm của những khúc quanh buồn vui trong đời.
Cũng như tất cả những biểu tượng văn hoá từ xa xưa, mọi sự mặc định tốt xấu đều có thể dần dần thay đổi khi ta ngày càng chứng kiến nhiều hơn những điều đi ngược lại những gì tôi từng suy nghĩ.
À quên, với những đồng nghiệp bị học sinh hỏi tại sao thầy cô xăm thì ok mà tụi em xăm thì không ổn. Bạn có thể nói rằng xăm mình cũng như làm tình, phải đủ lớn để hiểu, để làm cho... tốt, và để đủ sức gánh chịu hậu quả thì hẵng làm. Còn không, cứ henna mà chiến.